TRƯỜNG THPT PHAN CHÂU TRINH ĐÔNG HÀ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

TRƯỜNG THPT PHAN CHÂU TRINH ĐÔNG HÀ

Trường THPT Bán Công Đông Hà
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

 

 Chẳng bao giờ mẹ được nghỉ ngơi!

Go down 
Tác giảThông điệp
nhimgai12491
Mem
Mem
nhimgai12491

Giới tính : Nữ
Posts : 14
Thanked : 1
$ : 148

Chẳng bao giờ mẹ được nghỉ ngơi! Empty
Bài gửiTiêu đề: Chẳng bao giờ mẹ được nghỉ ngơi!   Chẳng bao giờ mẹ được nghỉ ngơi! Icon_minitime01.04.10 21:44

Từ khi con lớn lên, biết nhìn nhận và quan sát mọi thứ xung quanh mình. Con chưa thấy ngày nào mẹ được ngơi nghỉ, kể cả những ngày đặc biệt dành cho Phụ Nữ - ngày 20-10 hay 8-3. Với mẹ ngày nào cũng quần quật từ sáng tới khuya rồi lại bắt đầu ngày mới bằng đủ việc nhọc nhằn.

Khi con còn nhỏ

Đó là thời gian con học cấp I. Bố đi làm xa. Một mình mẹ ở nhà lo đồng áng, lợn gà và cả cơm nước, quần áo…cho chúng con. Mẹ phải làm cả phần việc mà đúng ra đó là việc của người đàn ông. Nhưng mẹ đâu có ngại. Từ phun thuốc sâu, chặt đay, xe rạ tới nhổ mạ, cày bừa…mẹ làm tất. Nhân vụ “nông nhàn” mẹ lại tranh thủ ra Hà Nội kiếm thêm ít tiền tiêu vặt. Ba anh em ở nhà không phải bước chân ra đồng nhưng cũng chật vật với bao công việc mà hàng ngày mẹ làm một loáng là xong. Vắng bóng mẹ con thấy sao ngày dài lê thê. Ba đứa chia nhau nấu từng bữa cơm, rửa từng cái bát…thỉnh thoảng còn cãi nhau, phân bì từng tí. Nhiều lần, mẹ mới bước chân về đến cửa đã nghe tiếng phân bua tố cáo này nọ của từng đứa. Mẹ chẳng bênh đứa nào, cũng chẳng phạt ai, ôm tất cả vào lòng rồi lấy quà cho chúng con.

Trước mỗi chuyến đi xa, lần nào mẹ cũng dặn dò kĩ lưỡng: nhớ mặc quần áo đủ ấm, nhớ quàng khăn kín cổ, nhớ ăn uống đầy đủ, nhớ đánh răng trước khi đi ngủ…nhớ…nhớ…Và đến lúc này con cũng chẳng nhớ hết. Lúc mẹ dặn dò con thấy những lời đó thừa thãi chẳng lọt vào tai. Nhưng khi lớn lên với cuộc sống tự lập con đã cảm nghiệm đầy đủ ý nghĩa của những lời dặn dò tưởng chừng “biết rồi khổ lắm nói mãi” ấy.

Khi con đã lớn

Nhà mình không làm ruộng nữa. Cả hai bố mẹ đều đi làm thuê, mỗi người một nơi. Chúng con cũng đi học xa nhà. Cảnh sum họp gia đình có đầy đủ thành viên thật hiếm hoi. Hầu như chỉ có mấy ngày hè oi ả hay những ngày ngắn ngủi, vội vã của dịp tết. Mỗi lần mọi người trở về mái ấm sum họp, mãi mãi mẹ vẫn là người bận rộn nhất. Mẹ thương bố hàng ngày không có mẹ bên cạnh nên tranh thủ những ngày về bù đắp. Mẹ thương chúng con đi học mệt mỏi, ăn uống sinh hoạt không được thoải mái như ở nhà nên cũng cố gắng làm đủ món, mua đủ thứ mà chúng con thích. Ngoài mẹ chẳng có ai vĩ đại nhận trách nhiệm nặng nề đó. Mẹ cũng phải đi làm, cũng phải chịu cảnh “đất khách quê người” và còn chịu khổ cực gấp bội phần chúng con. Nhưng mẹ chẳng bao giờ than trách. Chỉ lặng lẽ, âm thầm từng giây từng phút để chăm chút, lo lắng cho từng thành viên trong gia đình.

Mẹ là ngọn lửa sưởi ấm căn nhà nhỏ bé. Mẹ là tấm gương vĩ đại nhất mà con cần học tập suốt đời. Từ xưa đến nay không biết bao nhiêu giấy mực đã viết về hình ảnh vĩ đại của người mẹ. Con không biết làm thơ, cũng chẳng có quà gì tặng mẹ trong ngày Phụ Nữ Việt Nam. Con chỉ tham lam mượn lời nhà thơ Nguyễn Chí Thiện trong bài “Mẹ tôi” để nói lên ước nguyện lớn nhất của mình:

“Mẹ ơi, con lòng chỉ nguyện một điều:
Được gần sống, đừng lìa xa khỏi mẹ”
Về Đầu Trang Go down
 
Chẳng bao giờ mẹ được nghỉ ngơi!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Bé vẽ ngôi nhà ước mơ
» Chẳng Cần Em Nói - Lynk Lee (hay lám)
» Nghiền mạng thật chẳng dễ cai
» Ủng hộ ngôi sao học đường của PCTdongha
» nếu được sống đến 2 lần

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
TRƯỜNG THPT PHAN CHÂU TRINH ĐÔNG HÀ :: THUỞ HỌC TRÒ :: Nhật Ký - Tâm Sự-
Chuyển đến