TRƯỜNG THPT PHAN CHÂU TRINH ĐÔNG HÀ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

TRƯỜNG THPT PHAN CHÂU TRINH ĐÔNG HÀ

Trường THPT Bán Công Đông Hà
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

 

 Những bước chân!

Go down 
Tác giảThông điệp
nhimgai12491
Mem
Mem
nhimgai12491

Giới tính : Nữ
Posts : 14
Thanked : 1
$ : 148

Những bước chân! Empty
Bài gửiTiêu đề: Những bước chân!   Những bước chân! Icon_minitime01.04.10 21:06

Nói đi vào hoặc đi ra là nói đến những bước chân. Nhưng khi vào đời, tôi không vào đời bằng chân vì tôi chỉ là hài nhi không biết đi. Ra khỏi cuộc đời, tôi cũng chẳng ra khỏi bằng chân vì tôi chết. Như thế, vào đời hay ra khỏi cuộc đời là những bước chân thiêng liêng. Đó là những bước chân liên quan đến hạnh phúc và ơn cứu độ.

Trong khoảng thời gian từ lúc tôi mới sinh ra, không biết đi, đến khi tôi không thể đi vì tôi chết, là một hành trình thật dài. Trong hành trình dằng dặc này của cuộc sống, tôi bước những bước chân. Tôi đã đi, tôi đã đi rất nhiều. Vì tôi vào đời đón sự sống bằng bước chân thiêng liêng. Tôi từ giã cuộc đời, ra khỏi sự sống bằng vết chân thiêng liêng, nên những bước chân hàng ngày tôi đi trên mặt đất rất liên quan đến những ý nghĩa thiêng liêng.

Hướng chân đi

Đi, là đi đâu. Đi không định hướng sẽ là cuộc đi thiếu năng lực. Vì không có lí tưởng để tiến tới nên chân mỏi mệt lắm. Rồi, cuộc đời là cuộc đi buồn bã. Có bước chân ban sáng, có bước chân chiều tà. Bước đi trong đời, ai cũng mang một trong hai bước chân đó. Thời gian sẽ ngắn lại, bước chân ta chậm theo dòng đời. Bình minh gọi, kẻ không bước đi sẽ muộn phiền hối tiếc khi chiều buông xuống.

Có người đi ban đêm, có kẻ đi ban ngày, có người đi trên đường, có kẻ đi dưới rãnh. Có nhiều thứ đi. Có nhiều thứ bước chân. Trong truyền thuyết, Khi vị Vua là con trai của Thượng đế là đấng tối cao bị lưu đày thì có những bước chân chạy trốn mà cũng có những bước chân đến gần. Khi vị Vua đó gọi, thì có những bước chân theo mà cũng có bước chân chối từ. Có bước chân đi phân vân và cũng có bước chân dứt khoát. Từ khởi điểm của vào đời và ra khỏi đời là trăm ngàn ngõ bước, lối đi, những bước chân khác nhau.

Điệu chân đi

Nói đến đi thì cũng nói tới bước chân đi và lối ngõ để bước chân đi trên đó. Có những lối ngõ khác nhau và phải bước theo cách thế của mỗi lối đi. Không thể bước trên đường sỏi đá giống như bước trên đồi cỏ. Rồi ngay mỗi người cũng có nhiều đoạn đường khác nhau trong một lối đường. Bởi đó, người ta phải học cách bước của mỗi đoạn đường. Đoạn đường người phụ nữ trong truyền thuyết đi thăm chị họ mình để báo tin vui rằng mình đã mang trong mình một hài nhi mà sau này sẽ là vị Vua vĩ đại nhất là bước chân đon đả, không giống đoạn đường bà trốn sang Ai Cập vì bị truy sát. Cách vị Vua kia bước vào dinh tổng trấn để chịu tội thay cho người khác chắc không giống cách Người bước vào nhà người thu thuế - Những kẻ tham ô tội lỗi nhờ ánh sáng của Đấng tối cao soi rọi đã hoàn lương trở về đường ngay nẻo chính.

Chính vì thế, thích nghi với hoàn cảnh, văn hoá trong cuộc sống chẳng những là sáng tạo mà còn là một định luật. Chọn cho mình một lối đúng mà không bước đúng cách cũng là đi chưa đúng.

Người ta nói: Bước vào yêu. Thì nghe cũng như đúng vậy thôi. Tình yêu ở đâu để mà bước vào? Tình yêu tự nó không là thửa đất, không là cánh đồng. Tình yêu không giống như một bản đồ vẽ sẵn rồi ai nấy chọn một ngã. Tình không chờ sẵn như căn nhà rồi ta vào ở. Cũng như Thượng đế tạo ra con người, Ngài yêu thương con người đến nỗi chịu trăm ngàn đau khổ vì con người bởi Ngài không bước vào yêu mà Ngài chính là Tình Yêu. Như thế, bước vào yêu theo nghĩa đẹp nhất là tình yêu đưa ta bước tới.

Tình yêu và bước chân

Trong cuộc đời sẽ có hai bước chân của hai lối đi khác nhau về tình yêu. Một bước chân vào đời do tình yêu đưa lối. Và một bước chân tìm lối đi của tình yêu trong đời.

- Bước chân do tình yêu đưa lối thì có năng lực và không bao giờ bước sai. Trong kinh thánh kể rằng Thượng đế tạo ra con người, Ngài quá yêu con người nên đã sai con một của Ngài xuống trần gian chuộc những tội lỗi mà con người gây ra hòng cứu lấy con người. Những bước chân này đi tới đâu là rộn rã yêu thương tới đó. Nguyên văn câu Kinh Thánh là: “Vì Cha quá yêu thế gian nên đã sai Con Một vào thế gian”

Đôi chân ấy không là chân đi tìm tình yêu mà là tình yêu đẩy chân đi tìm…

- Còn lối bước thứ hai là bước chân đi tìm tình yêu. Bước chân này rất dễ lầm đường lạc lối. Tình yêu không có sẵn khơi khơi. Bởi đó, làm sao tìm thấy tình yêu được. Họ không thấy tình yêu mà chỉ thấy cái họ thích yêu.

Khi tôi gặp người tôi thương mến, điều ấy có nghĩa là tôi bắt gặp điều làm tôi yêu thích. Tôi phải để tình yêu trong tôi lên tiếng thẩm định cho sự gặp gỡ này. Rạo rực của con tim khi gặp người tôi mến thương thúc đẩy tôi phải ôm giữ. Rồi, từ đó tôi ngỡ rằng đó là tình yêu và tôi đã gặp tình yêu. Khi trong tim tôi không có tình yêu thì sự ôm giữ này trở thành cuồng phong, vì tôi lầm lẫn cho đó là tình yêu. Nếu trái tim tôi có tình yêu thì tình yêu sẽ lên tiếng thẩm định và câu trả lời có thể là không cho phép tôi bước tới. Nếu bước tới, bước chân đó sẽ sai vì không nghe tiếng tình yêu nói mà chỉ là tìm cái tôi thích yêu.

Nếu nói gặp người tôi thương mến là gặp tình yêu thì làm sao có trung thành trong hôn nhân, bởi con người luôn luôn gặp những người yêu mới.

Thượng đế không bao giờ đi sai vì chân Ngài được tình yêu thúc đẩy. Trước giờ chết, trước kẻ có quyền kết tội, Vị Vua vĩ đại là con duy nhất của Đấng tối cao không chối từ, không trốn tránh vì Ngài có tình yêu làm sức mạnh. Tôi thích những đoạn kinh thánh bởi tôi soi chiếu cuộc đời tôi vào đó, tôi nhận ra nhiều chân lý của cuộc sống này. Câu chuyện kinh thánh kể trên có ý nghĩa rằng: “Trên đường đời có những quãng vắng khắc nghiệt vì sỏi đá. Tình yêu sẽ đẩy chân bước tới. Còn bước chân đi tìm tình yêu sẽ phân vân ngại ngùng tránh né. Bởi đó, trong hôn nhân, và con người cũng thế, không có lạc lối trong tình yêu mà chỉ là không có tình yêu nên mới lạc lối”

Những bước chân riêng

Mỗi người có một lối nên không thể lấy bước chân kẻ khác làm bước chân của mình. Sự nghèo khó, lý tưởng, con cái, giáo dục, thân xác, hoàn cảnh của mỗi gia đình không giống nhau. Áng màu nào cũng đẹp nhưng nó phải phù hợp. Bước lẫn sang lối đi của người khác là lạc lối. Vì lối đi của người khác chỉ đúng với họ mà thôi, nên khi lấy cái đúng của họ làm của mình nó dễ trở thành cái sai. Khó mà nhận ra cái lạc lối của mình khi mình đi trong lối đi của kẻ khác, bởi vì cứ nghĩ rằng nó đúng với người khác thì cũng đúng với mình.

Những bước chân phải cùng nhau đi mà không đi cùng nhau là đi sai. Những bước chân phải đi đơn lẻ mà cứ quyến luyến nhau cũng là đi không đúng. Huyền nhiệm của những bước chân là thế.

Có những bước chân âm thầm. Có những bước chân trong chiều mưa. Là những bước chân riêng, nhưng bước chân nào thì cũng biết mỏi. Đường ở đâu hay ở đó, hôm nay hay ngày mai, ở đâu và thời gian nào thì đường cũng có thể làm chân ê ẩm, gây thương tích đau đớn. Đường đời dài lắm. Nhất là đường sám hối, đường muốn tập nhân đức. Bởi vậy, chân cần nghỉ ngơi, cần xoa dịu. Là những bước chân riêng, nhưng cùng một ơn cứu độ. Có phải vậy mà khi Vị Vua kia bị đày ải vác nặng lên núi, có một người hầu của Ngài đã liều mình xin được vác đỡ Người khi Người vấp ngã.

Có phải thế mà trong hôn nhân, cả hai vợ chồng luôn phải cùng nhau đi?

Khi vị Vua biết trước được rằng mình bị bắt, Ngài gọi những người thân cận của mình đến rồi rửa chân cho họ. Nếu chỉ nhìn những bàn chân được rửa như một gương khiêm nhường thì tôi thấy còn chưa đủ, bởi vì Vị vua đó là con một của thượng đế, Ngài bỏ trời cao xuống trần gian chịu khổ ải chưa đủ là khiêm nhường sao? Tôi thấy hình ảnh đó là hình ảnh tuyệt vời để minh họa cho những bước chân. Việc làm đó cần thiết lắm bởi Ngài biết không có Ngài dẫn lối, những bước chân của những cận thần sẽ là những bước chân rất chơi vơi trong đời. Phải là những bước chân được Ngài rửa thì mới có đủ năng lực bước theo Ngài chịu khổ nạn cứu nhân loại, rửa cho vơi đi những ươm hèn, gian dối, nhỏ nhen, bàn chân mà được rửa bằng tình yêu thì sẽ nhờ tình yêu mà vững bước, bước đi trong đời mà không bước sai.

Vì hệ trọng, nên khi bước, chân phải biết mình đang đi đâu và bước như thế nào.

Sau khi rửa chân cho các cận thần, Vị Vua nọ bảo các cận thần rửa chân cho nhau. Bởi, chân nào đi mà không mỏi. Đường đời dài thăm thẳm. Lối đi nào mà không nhiều lúc dẵm sang đời nhau.Một thông điệp muốn gửi gắm đó là con người cần nâng đỡ cho đôi chân của nhau nghỉ ngơi khi mỏi mệt, cần được nhắc nhỡ cho đôi chân khác tỉnh thức khỏi tội lỗi, cần thông cảm cho đôi chân của nhau khỏi những thất vọng chán chường…

Qua tấm gương tuyệt vời về Vị Vua là con một của Thượng đế cùng với sự khiêm nhường của Ngài, chúng ta nên suy tư như thế nào về bước chân của mình và của những người anh em?

Những người nghèo là người phải đi bộ. Và đi bộ thường phải đi bên lề đường. Nếu họ đi bên lề đường chỉ vì nghèo để tránh rộng lối cho chúng ta đi, và nếu chỉ vì nghèo mà bước chân bên lề đường ấy làm họ phải bước bên lề cuộc đời thì chúng ta nên nghĩ sao về bước chân của mình???
Về Đầu Trang Go down
 
Những bước chân!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Các bước hướng dẫn để lắp đặt thêm RAM
» nghe bài này để vững bước nhé:)
» Ai chán yêu nào vào đây
» Vì sao facebook bị chặn?
» 11 cách vào Facebook khi bị chặn

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
TRƯỜNG THPT PHAN CHÂU TRINH ĐÔNG HÀ :: THUỞ HỌC TRÒ :: Nhật Ký - Tâm Sự-
Chuyển đến