TRƯỜNG THPT PHAN CHÂU TRINH ĐÔNG HÀ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

TRƯỜNG THPT PHAN CHÂU TRINH ĐÔNG HÀ

Trường THPT Bán Công Đông Hà
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

 

 Ma - Kẻ không tin ma quỷ

Go down 
Tác giảThông điệp
luna.rua
Mod
Mod
luna.rua

Giới tính : Nữ
Posts : 193
Thanked : 30
$ : 689

Ma - Kẻ không tin ma quỷ Empty
Bài gửiTiêu đề: Ma - Kẻ không tin ma quỷ   Ma - Kẻ không tin ma quỷ Icon_minitime11.12.10 10:21

Tại một thành phố nhỏ, có một căn nhà bị thiên hạđồn là có ma. Thực ra căn nhà hai từng khang trang nàykhông có vẻ gì là nơi cư ngụ của ma quỷ. Bức tường caophía trước sơn màu trắng. Trước nhà là một vườnhồng; sau nhà là thảm cỏ xanh với một cây xoài, một câybưởi và vài bụi mía. Căn nhà trước đây thuộc quyềnsở hữu của một luật sư già với người con gái duynhất. Các bậc trưởng lão còn nhớ tới cô gái nàyđều nói rằng cô là người đẹp nhất trong tỉnh. Vịluật sư rất thương con, nhưng chẳng may cô gái lại chếttrẻ.Những người biết chuyện nói rằng cô gái thương yêucon trai một địa chủ nhưng vì lý do nào đó, người nàykhông chấp thuận cho con trai lấy cô ta. Trong khi cặp traigái đang đi lại với nhau thì chàng trai chợt lâm bạobệnh qua đời khiến cô gái quá đau khổ nên không lâusau đó cũng giã từ cõi thế.Vị luật sư già sống cô đơn giữa căn nhà mênh môngtrong niềm thương nhớ đứa con bất hạnh. Khi ông quađời, căn nhà và tất cả tài sản được ông để lại chomột đứa cháu. Khi người cháu từ trần, căn nhà đượcđể lại cho đứa con trai còn trẻ của ông ta. Vì còn độcthân, chàng trai không cần tới căn nhà, nên đã trao chomột công ty địa ốc nhờ cho mướn, và chính nhữngngười đầu tiên - và cuối cùng - mướn căn nhà này đãđồn là nhà có ma.Thoạt tiên, họ rất hài lòng với căn nhà, nhưng mộtthời gian sau, những sự việc kỳ quái bắt đầu xẩy ra.Những cánh cửa tự động đóng mở khi không một aiđứng gần. Khi người vợ trẻ của người mướn nhà đangquét dọn căn phòng ngủ bỏ trống, bà chợt nghe tiếng ngănkéo mở ra rồi đóng lại sau lưng, nhưng khi bà quay lạithì không thấy một... con ma nào.Nhiều khi những đồ đạc trong nhà như bị một bàn tay vôhình giở lên rồi đặt xuống ngay trước mắt mọingười khiến họ có cảm tưởng là trong nhà luôn luôn cónhững hồn ma sống chung với họ.Tuy sợ, cặp vợ chồng mướn nhà cảm thấy vẫn có thểchấp nhận được, vì ngôi nhà tuy rộng rãi khang trangnhưng lại được cho mướn với giá tương đối phảichăng.Nhưng với những người giúp việc thì không. Nhữngngười này đều nói rằng họ có cảm tưởng như lúc nàocũng có người theo dõi họ, và mỗi lần họ đặt vật gìxuống, vật đó lại tự động di chuyển sang nơi khácngay. Họ không hiểu tại sao, nhưng mỗi khi lãnh lương xonglà họ xin nghỉ.Một hôm bà vợ trẻ bước vào phòng khách giữa lúc đứacon trai nhỏ của bà đang lăn một trái banh trên sàn nhà.Mỗi khi tới giữa phòng, trái banh lại tự động lăn trởlại phía cậu bé như có người đang chơi với cậu tuyngười mẹ không thấy một ai.Thấy mẹ đứng sững sờ, cậu bé nhìn mẹ cười thíchthú và la lớn:- Cô đẹp, cô đẹp.Bà mẹ như chợt tỉnh, khuôn mặt ửng hồng của bà bỗngtrở nên xanh lét như tàu lá chuối. Không kịp suy nghĩ, bàvội vã bồng con phóng ra cửa, chạy thẳng sang một nhàhàng xóm và không một ai có thể thuyết phục bà trở lạinhà.Vợ chồng bà dọn đi ngay sau đó.Chàng thanh niên chủ nhà là một người thực tế, khôngtin những chuyện thần linh, quỷ quái mà chàng cho là chỉđể dọa đàn bà con nít. Chàng rất bực mình vì nhữnglời đồn đại của thiên hạ là nhà có ma. Dĩ nhiên khôngai có quyền cấm cặp vợ chồng trẻ mướn nhà thuật lạinhững gì đã xẩy ra cho họ.Nhưng sự bực bội của chàng trai chủ nhà có thể bắtnguồn từ một lý do quan trọng hơn nhiều: Chàng đã tìmđược một người con gái mà chàng muốn thành hôn. Rủithay, câu chuyện về căn nhà ma đã lọt vào tai nàng, vànàng lại là người có cái "đức tính" chung của hầu hếtcác đấng đàn bà con gái trên cõi đời này là rất sợma!Nàng nói với chàng rằng nàng cũng rất yêu chàng và cũngmuốn được xây dựng... nông thôn với chàng. Nhưng nàngnói thẳng là nàng sẽ không bao giờ bước chân vào cănnhà ma đó. Thế mới phiền!Là người không tin ma quỷ, chàng cho nàng hay rằng chàngsẽ vào ở trong nhà một mình để chứng minh rằng khônghề có con ma nào ở đó.Rồi chàng lừng lững dọn vào nhà.Tuy những cánh cửa vẫn tự động đóng mở nhưng chàngtrai không nghĩ gì tới chuyện ma quỷ. Chàng sửa lạinhững bản lề cho chắc chắn. Nhưng khi những cánh cửavẫn đóng mở tự động, chàng cho rằng có lẽ vì giólọt vào nhà qua những khe hở, tạo nên tình trạng bấtthường đó mà thôi.Dù sao chàng cũng nghe thấy tiếng ngăn kéo và cửa tủ mởvà đóng. Cả những ly tách đựng trong tủ nhiều khi cũngkêu leng keng như bị đụng chạm hoặc di chuyển. Một vàilần chàng nghe cả tiếng nước chảy trong bồn rửa chénnhưng khi tới coi thì vòi nước vẫn khóa chặt và bồnrửa chén vẫn khô không khốc!Vì biết chắc trong nhà chỉ có mình chàng, chàng thanh niênlý luận là có lẽ căn nhà cũ nào cũng có những tiếngđộng quái gở đó do tường hoặc sàn nhà phát ra. Chàngcố tình không thèm để ý nữa và cũng cố tình "quên"giải thích hiện tượng nước chảy.Ngay cả khi quyển sách mà chàng vừa gấp lại để sangmột bên tự động lật ra từng trang một cách chậm chạpnhư có người giở ra đọc, chàng cũng cho rằng có lẽ vìcó ngọn gió thổi qua cửa sổ một cách đều đặn, tuysau đó chàng nhận thấy tất cả các cửa sổ đều đóngkín.Dù sao đi nữa chàng vẫn không tin là nhà có ma, vẫntiếp tục ở đó một mình, vẫn tiếp tục thuyết phục vịhôn thê lập gia đình và sống chung với chàng (trong cănnhà "ma" đó!).Dĩ nhiên chàng cả quyết với nàng là căn nhà không hềcó ma quỷ gì hết vì chàng ở đó một mình đã khá lâurồi mà vẫn chưa thấy con ma nào hết và vẫn an toàntrên xa lộ.Đáng buồn thay, nàng vẫn không tin và vẫn tiếp tục...sợ ma!Câu chuyện lủng củng kéo dài tới khi chàng được nghỉhè và chàng nghĩ rằng bây giờ là lúc chàng có thì giờdọn dẹp lại ngôi nhà cho ngăn nắp cũng như để làm mộtvài việc muốn làm.Trong căn phòng nhỏ trên lầu, có nhiều quần áo của vịluật sư và cô con gái đã qua đời. Chàng thanh niên nghĩrằng chàng thật có tội khi để mớ quần áo đắt tiềnnày mục nát trong khi nhiều người không quần áo. Chàngdự trù đem tất cả mớ quần áo cũ tới cho một cơ quantừ thiện.Chàng bèn đem mấy cái thùng không lên căn phòng nhỏ vàkhởi sự xếp mớ quần áo của vị luật sư vào trước.Sau khi chất đầy ba thùng, chàng cài tạm nắp thùng lạivà quay sang chuẩn bị xếp mớ đồ của cô gái.Khi vừa mở cửa tủ áo, chàng chợt nghe một tiếng thởdài khiến chàng hơi giật mình. Tuy nhiên chàng bật cườivì sự nhút nhát bất ngờ của mình và nghĩ rằng có lẽvì không khí chuyển động tạo ra âm thanh như tiếng thởdài. Hoặc cũng có thể sự chuyển động không khí khiếnnhững bộ áo quần cạ vào nhau tựa như tiếng thở dài.Sau một phút hơi căng thẳng đó, chàng cẩn thận lấy ratừng món một, xếp vào thùng. Vừa là việc chàng vừacảm thấy buồn buồn khi nhớ tới người bà con - cô gáicon ông luật sư mà chàng phải gọi bằng bà - từ trần khicòn quá trẻ.Sau khi bỏ năm sáu cái áo vào thùng, cái áo kế tiếpkhiến chàng ngạc nhiên vì hơi nặng hơn thường lệ.Chàng lẩm bẩm "áo may bằng lụa, tại sao lại nặng kỳ cụcnhư vậy?".Nghĩ rằng người quá cố có thể để một vật gì trongtúi, chàng bèn thò tay vào túi áo và lấy ra được mộtlá thư viết trên giấy hoa tiên và một quyển sổ nhỏmàu đỏ. Lá thư đề tên cô gái và địa chỉ bên ngoài.Chàng thanh niên bèn đặt cái áo xuống, bước tới sátbên cửa sổ mở thư ra đọc. Tuy không phải người cótính tò mò, không hiểu tại sao chàng cảm thấy như bịmột sức mạnh vô hình nào đó thúc giục chàng phải đọclá thư:"Em thương yêu. Dù mọi người cố giấu không ai nói vớianh, anh biết mình đang lâm trọng bệnh và có lẽ chúngmình sẽ không còn gặp lại nhau trên cõi đời này nữa!Nếu anh có chết, xin hãy hứa với anh một điều là khiem không còn thích cõi trần này, hãy cho xây mộ em bêncạnh mộ anh để chúng mình khi sống phải cách chia nhưngkhi chết sẽ bên nhau mãi mãi."Thương em muôn vàn,"Người yêu bất hạnh của em".Sau khi cẩn thận đọc đi đọc lại lá thư tới ba bốnlần, chàng thanh niên đứng yên suy nghĩ và nhớ lại câuchuyện người địa chủ cương quyết chống lại mối tìnhcủa con trai ông và cô gái.Rồi chàng mở quyển sổ nhỏ màu đỏ ra xem. Đó là mộtquyển nhật ký với ngày tháng trên đầu mỗi trang.Những trang đầu viết về những công việc vặt vãnhtrong nhà. Có trang ghi việc may vá, trang khác ghi việc làmmấy hũ mứt, nhưng những trang sau bắt đầu viết nhiềuvề chuyện tình của cô gái.Nàng viết về việc đôi bên gặp gỡ, lần trò chuyệnđầu tiên, khi chàng trai thố lộ tình yêu, việc haingười trù tính chuyện hôn nhân trong khi vẫn cố thuyếtphục thân phụ chàng trai. Họ tin rằng ông sẽ xiêu lòngtrước tình yêu của họ. Nhưng thời gian không về phe vớihọ. Quyển nhật ký viết về lá thư - mà chàng trai vừađọc - khiến nàng gần như điên loạn. Trang sau đó chỉ cómấy chữ "chàng đã chết!". Kế tiếp là những tranggiấy trắng cho tới gần cuối quyển sổ nhỏ.Rồi ở một trong những trang cuối cùng, chàng trai đọcđược:"Tôi biết là tôi đang chết lần mòn. Tôi xin ba tôi hứavới tôi là sẽ xin cha chàng cho mộ tôi xây cạnh mộchàng, nhưng ba tôi quay đi không nói. "Tôi nghĩ rằng vìdanh dự, cha tôi sẽ không nói chuyện với người đãkhông chấp nhận tôi. Nhưng chàng ơi, nếu ba em không nói,em sẽ tìm cách để được đến với chàng. Hồn em sẽkhông siêu thoát nếu không được ở bên chàng..."Quyển sổ nhỏ kết thúc ở đó, dở dang, như sự dở dangcủa người con gái. Cả tình yêu lẫn cuộc đời!Chàng thanh niên bỏ cả lá thư và quyển nhật ký vào túi,bước xuống nhà. Những thùng quần áo có thể chờ thêmmột đôi ngày. Chàng biết chàng phải làm gì ngay lậptức vì chàng không muốn hồn người con gái phải tiếptục đợi chờ.Sau khi thay quần áo, trước khi bước ra cửa, chàng trainhìn vào nhà nói lớn như nói với một người đốidiện:- Bà không có gì phải lo lắng nữa. Cháu sẽ tìm mọi cáchsắp xếp cho bà, bà cứ yên tâm.Rồi chàng tìm tới trang trại của vị địa chủ khó tính,người từng làm khổ đứa con trai duy nhất của ông cũngnhư cô gái. Ông cũng đã qua đời từ lâu và người caiquản trang trại bây giờ là một người cháu của ông. Saukhi đọc kỹ lá thư và quyển nhật ký do chàng trai đemlại, người trại chủ thở dài:- Năm mươi năm! Năm mươi năm dài chờ đợi! Thật làtội nghiệp!May mắn hơn nữa, vị trại chủ này lại là người tin rằngcó một thế giới vô hình mà ông nói là "thế giới bênkia".Ông bèn liên lạc ngay với luật sư của ông để sắp xếpmọi việc, và chỉ hai tuần sau, hai kẻ yêu nhau nhưng khônglấy được nhau khi còn sống đã được nằm bên nhautrong hai ngôi mộ song song.Sau khi thắp mấy nén nhang trên hai nấm mộ còn nồng mùixi măng, trở về nhà, chàng trai cảm thấy ngôi nhà có vẻhoàn toàn khác hẳn khi rõ rệt trong nhà bây giờ chỉ còncó một mình chàng. Không còn những tiếng cửa tự độngmở, đóng, không còn tiếng ngăn kéo đóng mở, không còntiếng nước chảy ào ào hoặc rỉ rả... chỉ có nhữngtiếng động do chính chàng gây ra.Rồi chàng mời vị hôn thê tới dùng cơm vào một buổichiều, đem theo cả một bà cô nổi tiếng là người cóthể "ngửi" thấy mùi ma.Khi ngồi vào bàn ăn, bà cô nhìn quanh nheo mũi mấy cáirồi nói với cô gái:- Thiên hạ chỉ đồn bậy! Nhà này làm gì có ma. Nếu có,dù chỉ một con cô cũng biết liền một khi.Cô gái yên tâm và không lâu sau đó hai người thành hônvà sống bên nhau thật hạnh phúc trong ngôi nhà khang trangkhông có vẻ gì là nơi cư ngụ của ma quỷ.Lâu dần, thiên hạ quên hẳn câu chuyện căn nhà này từngbị coi là - và thực sự - có ma.Chỉ có chàng thanh niên là vẫn còn nhớ vì chàng đã thayđổi: Tuy không hề nói với ai, ngay cả vợ chàng, bâygiờ chàng biết rằng trên đời này quả thật có ma.
Về Đầu Trang Go down
 
Ma - Kẻ không tin ma quỷ
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» không nên bức xúc khi lê văn luyện không bị tử hình hay tù chung thân vi luật đã quy định
» 10 Lý do Nên hay Không vào học Đại học FPT
» Ôn tủ - có nên không?
» LK - không như lời em nói :))
» không có tội gì cả

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
TRƯỜNG THPT PHAN CHÂU TRINH ĐÔNG HÀ :: ROOM TEEN :: Manga - Truyện Tranh :: Truyện Ma - Kinh Dị-
Chuyển đến