Chờ đợi ... liệu có phải
là mòn mỏi ,
là vô ích ,
chờ đợi có thể giết chết cảm xúc của người ta,
những cũng có thể là hạnh phúc tột cùng nếu sự chờ đợi được đền đáp !
Chờ đợi có thể là vô tận ,
cũng có thể là chớp nhoáng ,
nhưng có lẽ chẳng ai muốn chờ đợi ,
chờ đợi luôn đồng hành cùng hi vọng ,
ai cũng biết hi vọng nhiều thì thất vọng càng lớn...nhưng vẫn có những người chờ đợi trong hư vô !
Kiểm tra và chờ đợi trong mấy chục giây mà tưởng chừng như mấy chục phút ,
gửi đi một tin nhắn và chờ đợi hồi âm , phát đi một thông điệp và chờ đợi phản hồi... thời gian có thể tính bằng giờ ,
và chờ đợi tình cảm của một người ,
thời gian ko thể tính bằng ngày ,
mà có lẽ phải tính bằng năm ,...
có những lúc muốn gạt bỏ , muốn gạt hết , muốn tung đi tất cả ... nhưng ... sao lý trí ko thắng nổi con tim ...
Chờ đợi luôn luôn là mệt mỏi ,
chán nản ,
và mâu thuẫn ,
cũng chẳng có gì là vô lý khi đòi hỏi sự cho đi của mình được đáp lại ,
nhưng ai đã nói : "sống trên đời cần có một tấm lòng để thấy những gì mình cho đi chưa hẳn là đã mất ..."
chẳng có ai dám chắc sự đền đáp của mình là vẹn nguyên như những gì mình đã được nhận ... bởi chẳng có gì là tuyệt đối ,
mà cũng bởi ...
sòng phẳng quá đôi khi lại là tàn nhẫn ...
có thể chắc chắn rằng tất cả chúng ta koi là chưa từng chờ đợi ,
có chăng chỉ khác nhau ở mục đích ,
và kết quả của sự chờ đợi , ...
người lo sợ rủi ro có lẽ sẽ chẳng bao giờ chấp nhận sự chờ đợi ,
người hào phóng sẵn sàng đợi chờ những thứ mãi mãi chẳng thuộc về mình ,
kẻ hèn nhát sẽ chẳng đủ can đảm để đi đến cuối cuộc hành trình chờ đợi ,
và tình yêu ... thì chẳng đợi chờ ai
nhưng sống mà ko có hi vọng ,
ko có đợi chờ ...
thì sẽ chẳng bao giờ cảm nhận được hạnh phúc khi cho đi ...
và hạnh phúc khi nhận lại cho dù chỉ là một lời cảm ơn !!!